Những Trò Trái Khoáy Của Đảng Việt Tân
Phạm Thanh Phương (Úc Châu)
Đã từ lâu, sau khi nghị quyết 36 của CSVN ra đời, cộng đồng người tỵ nạn Việt Nam tại hải ngoại đã có rất nhiều ưu tư, chú ý và lo lắng sự kiện những tổ chức, đảng phái mang danh nghĩa “quốc gia chống cộng”,nhưng lại đi đêm với đảng CSVN để tạo thành một thế lực “đối lập cuội”, củng cố cho vị thế đảng CSVN thêm vững chắc hầu có thể chia chắc quyền lợi trên xương máu của dân tộc... Trong bối cảnh phức tạp ấy, nếu nói rằng người Việt hải ngoại đã nhận diện và xác định được những thành phần này một cách rõ rệt thì rất ít, nhưng hiện tượng nhiễu loạn mập mờ từ những cá nhân, đảng phái thì lại nhất nhiều, trong đó đảng Việt Tân là một điển hình tương đối có thể nói là đậm nét nhất.
Nói về những hoạt động của đảng Việt Tân từ khi chính thức ra đời trên văn bản từ cuối năm 2004 đến nay, có lẽ khó ai có thể phủ nhận được sự lập lờ đáng nghi ngại đầy huyền hoặc, mập mờ của họ. Ngoài những hình thức nỗ lực vận động tích cực trong lãnh vực ngoại vận trên khắp thế giới tự do, hành xử của họ đã đưa đến cho cộng đồng người Việt tỵ nạn một cái nhìn rất nghi ngại, để những niềm tin trong sáng của một thời “Mặt trận”nay cũng bị nhạt nhòa từ từ theo năm tháng.
Sơ lược lại những dấu hiệu lập lờ, đại đa số cũng thấy được chính sách của Việt Tân đã thay đổi ngược hẳn lại với Mặt Trận Kháng Chiến do Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh chủ trương khi còn sanh tiền. Thay vì lật đổ CSVN trước khi canh tân đất nước, thì Việt tân lại chủ trương “Canh Tân” trước khi lật đổ chế độ tham tàn bạo ngược CSVN, hoặc cùng thực hiện song song trong cái thế nhập nhằng “rồng rắn chung xuồng”.
Ngay từ khi chính thức với danh xưng đảng Việt Tân, Tổng Bí Thư Lý Thái Hùng ca tụng sự “giác ngộ” của các đời tổng Bí Thư đảng CSVN qua bài viết mang tên “Dân giầu nước mạnh” trên Web Việt Tân năm 2004 như sau:
“...tại Hội nghị lần thứ tư của Ban chấp hành trung ương đảng Cộng sản Việt Nam khóa VII vào năm 1993, ông Đỗ Mười, lúc đó là Tổng bí Thư, đã đề cập đến mục tiêu của đường lối đổi mới là thực hiện “dân giàu nước mạnh, xã hội văn minh”. Trong chủ trương nói trên, ông Đỗ Mười còn nhấn mạnh đến nhiệm vụ bồi dưỡng thế hệ thanh niên, vì ông cho rằng: “đây là lực lượng quyết định sự sống còn của dân tộc, quyết định vị trí xứng đáng của nước Việt Nam trong cộng đồng thế giới ở thế kỷ 21, theo định hướng xã hội chủ nghĩa” .
Trong một đoạn khác, Lý Thái Hùng viết tiếp:
“Qua sự xác định chủ trương nói trên, rõ ràng là những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam cách nay 10 năm, đã có một số chuyển biến trong cách nhìn và cách hành xử mới về con đường cải cách. Chính vì nhìn ra vấn đế cốt lõi nói trên, những người lãnh đạo sau ông Đỗ Muời như các ông Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh cũng đã tiếp nối, coi vấn đề phát triển con người trở thành một chiến lược quan trọng, đưa giáo dục lên hàng quốc sách...”.
Với đoạn trích dẫn trên, phải chăng đây là sự “ngộ nhận” của Lý Thái hùng hay một tiến trình trong chính sách“đổi mới” của Việt Tân. Như vậy, thử hỏi cái “ý thức, giác ngộ” của CS mà ông Lý Thái Hùng ca tụng là những gì? Phải chăng là những phương sách làm giầu kiểu mới để cùng ngoại nhân bóc lột xương máu của người dân nghèo Việt Nam. Sự giác ngộ ấy phải chăng là hiện tượng phản phúc cắt đất nhượng biển cho Trung Cộng, “xuất khẩu” phụ nữ đi làm nô lệ tình dục ồ ạt dưới bình phong hôn nhân, xuất khẩu các em bé đi làm nô lệ tình dục tại Cam Bốt, tôn giáo, niềm tin bị khủng bố, kìm kẹp dã man và cảnh người dân mất nhà, mất đất nhan nhản xẩy ra trên khắp nẻo đường đất nước như hôm nay. Có lẽ cũng nhờ sự “ý thức giác ngộ” ấy, mà ngày nay giới lãnh đạo trung ương đảng mỗi cá nhân ít nhất cũng có vài trăm triệu Mỹ Kim trong các ngân hàng ngoại quốc. Như vậy sự “ý thức, giác ngộ” của VC là cái gì, có lẽ ai cũng biết. ..Bây giờ cái “ý thức giác ngộ” ấy lại được tiếp tục phát triển thì không biết Giang Sơn Việt và con Hồng cháu Lạc sẽ phải trôi dạt về đâu ???
Đảng “giác ngộ” dân đen thên tàn tạ
Thôi “Đảng” ơi, đừng phát triển thêm nhiều
Quê Hương mình, đói rách ”vượt chỉ tiêu”
Nỗi điếm nhục, Non Sông thừa thãi quá
Cũng trong chủ trương “giác ngộ”, trong năm 2005 nhân dịp kỷ niệm 30 năn tỵ nạn, Việt Tân lại vận động đổi ngày tưởng niệm 'Tháng Tư Đen đầy máu và nước mắt của dân tộc Việt trở thành một “Tháng Tư Xanh” tốt tươi hy vọng, sau lại đổi thành “Ngày Tự Do cho Việt Nam”. Khi bị cộng đồng khắp nơi lên tiếng phản đối, Việt Tân lại lập lờ thêm chữ đấu tranh để tiêu đề trở thành “Ngày Đấu Tranh Tự Do cho Việt Nam” cho thoát phần nham nhở. Qua sự kiện ấy, tưởng như đã qua đi, nhưng trong Năm 2006 và 2007, Việt Tân lại tạo thêm những hành xử rất trái khoáy như sự kiện đài phát thanh Chân Trời Mới và đài Tiếng Nước Tôi (Cơ quan ngôn luật chính thức của VT) đã phổ biến những bài viết xuyên tạc lịch sử của Hà Dương Dực, ca tụng chính nghĩa của CSVN trong cuộc chiến Việt Nam trước năm 1975, đồng thời bôi nhọ danh dự và chính nghĩa của quân, dân, cán chính VNCH. Sự kiện này cũng đã được lực lượng cựu quân nhân VNCH khắp nơi trên thế giới lên tiếng và đặc biệt tại Úc Châu, tổng hội Cựu Quân Nhân cũng ra tuyên cáo lên án và chất vấn Lý Thái Hùng. Tuy không thể chối cãi sự việc, buộc phải xin lỗi cho qua chuyên, và Lý Thái Hùng vẫn ngoan cố ngụy biện cho đây chỉ là một sự “ngộ nhận”, không phải chủ trương của Việt Tân. Ngoài ra, trong sự kiện Hoàng sa, Trường Sa vừa qua, Việt Tân cũng vận động kêu gọi chỉ biểu tình chống Trung Cộng mà không lên án thủ phạm chính đã bán nước chính là CSVN. Cũng trong sự kiện này, nhóm Việt Tân tại Anh quốc cũng đẵ tổ chức một cuộc biểu tình trước tòa đại sứ Trung Cộng, không mang cờ quốc gia mà lại chỉ mang một bản đồ Việt Nam mầu đỏ làm biểu tượng để nhập nhằng đánh đồng Quốc Cộng. Hơn nữa, Bác sĩ Nguyễn Trọng Việt (Ủy viên trung ương đảng việt tân) từng tuyên bố trên đài Tiếng Nước Tôi là ông rất tâm đắc với chủ trương “biểu tình mang lá cờ nào cũng được”...
Ngoài những câu chuyện đã qua nêu trên, câu chuyện mới nhất đã làm đại đa số người Việt tỵ nạn thất vọng là hiện tượng bức thư ngỏ của nhóm “Our Voice Open Letter” tại San Jose với nội dung “...Nhóm người ủng hộ tên gọi Little Saigon, dù có ồn ào đến đâu cũng không là đa số và không đại diện cho những người Mỹ gốc Việt sống tại San Jose và vùng phụ cận... Tên gọi Little Saigon tuy được một vài người ưa thích nhưng chắc chắn không biểu tượng cho người Mỹ gốc Việt.",v,v... Và bức “thư ngỏ” này cũng được những nhân vật then chốt của Trung ương đảng Việt Tân như Hoàng Cơ định, Hoàng thế Dân, Phạm Thành Long và một số đảng viên Việt Tân khác tại bắc Cali đồng ký tên ủng hộ.
Mặc dù sự việc trái khoáy của Việt Tân tại San Joe Bắc Cali chưa ổn, thì một lần nữa Việt Tân lại làm cho đại đa số người Việt tỵ nạn trên toàn thế giới tỏ ra tức giận và rất bất mãn qua lời tuyên bố của Đỗ Hoàng Điềm (Chủ tịch đảng Việt tân) trong buổi tham khảo ý kiến được tổ chức bởi Ủy Ban Đông Á Thái Bình Dương của Quốc Hội Hoa Kỳ vào ngày 12 tháng 3 năm 2008 vừa qua, do bà Nghị Sĩ Barbara Boxer làm chủ tịch, trong đó cũng có rất nhiều chính giới quan trọng Hoa Kỳ như có ông John Kerry, Nghị Sĩ Barack Obama v.v... và đặc biệt có cả sự hiện diện của Thứ Trưởng Ngoại Giao phụ trách Đông Á Thái Bình Dương Christopher Hill.
Trong buổi hội thảo lấy ý kiến, Nghị Sĩ Jim Webb đặt vấn đề về chính sách “đối xử khác biệt” của CSVN đối với thành phần quân, cán chính VNCH tại Việt Nam trong hiện tại, Đỗ Hoàng Điềm tuyên bố: “...việc phân biệt đối xử xem như đã chấm dứt từ lâu kể từ thập niện 1990”. Đây là một sự kiện hoàn toàn sai sự thật mà chính Nghị Sĩ Jim Webb đã phải lên tiếng phủ nhận.
Với câu trả lời này, một số cho rằng Đỗ Hoàng Điềm thiếu kiến thức thực tế và chính trị, nên đã vô tình xuyên tạc sự thật để chạy tội cho tập đoàn kháp máu CSVN. Tuy nhiên, đại đa số lại nhận định: Với một nhân vật khoa bảng, lại là Chủ Tịch một đảng chính trị “tầm cỡ” như Việt Tân thì lý luận “thiếu kiến thức chính trị và sự thật” thực sự hoàn toàn vô lý, không thể thuyết phục được bất cứ ai. Như vậy, đây không phải là một sự vô tình, mà là một sự cố ý chạy tội cho CS với chủ trương “Canh tân” của Việt Tân từ khi ra mắt đấn nay.
Nói về chủ trương “canh tân” của Việt Tân đa số lý luận, trong lúc CSVN đang thống trị đất nước, muốn dùng chiêu bài “canh tân” để chia quyền, tất nhiên phải nối kết hòa hợp. Do dó, muốn nối kết hòa hợp thì bằng mọi cách phải chạy tội cho CS trước dư luận quốc tế. Và sự kiện bóp méo, xuyên tạc sự thật là một chuyện dĩ nhiên sẽ phải có, đúng theo tôn chỉ “Cứu cánh biện minh cho phương tiện” mà CS vẫn thường xử dụng.
Trở lại vấn đề chính, tưởng cũng nên nhấn mạnh ở đây là cuộc hội thảo này của Ủy Ban Đông Á Thái Bình Dương của Quốc Hội Hoa Kỳ không ngoài mục đích tìm hiểu, để lấy quyết định cho dự luật về Nhân Quyền cho Việt Nam mang số HR 3096 đã được Hạ Viện biểu quyết tháng 9 năm 2009, nhưng mãi đến bây giờ vẫn còn đang chờ Thượng Viện thông qua. Như vậy, có lẽ tất cả người Việt tỵ nạn chúng ta cũng thấy lời tuyên bố của Đỗ Hoàng Điềm có tầm mức quan trọng như thế nào trong công cuộc đấu tranh đòi tự do, dân chủ cho Việt Nam hiện nay.
Năm Mậu Tý, như có chiều vượng địa
Tận hang cùng, mặt chuột đã lòi ra
Non sông gầy, ẩn hiện bóng qủy ma
Hãy lên tiếng, vạch chân dung đích thực
Tóm lại, tất cả những hành xử của Việt Tân được nêu trên chỉ là một số điển hình. Tuy nhiên, thiết nghĩ có lẽ cũng đủ cho tất cả người Việt tỵ nạn trên toàn thế giới có thể kết luận sự kiện xuyên tạc hiện thực của Đỗ Hoàng Điềm trong buổi tham khảo ý kiến của Ủy Ban Đông Á Thái Bình Dương của Quốc Hội Hoa Kỳ vừa qua là chủ trương của đảng Việt Tân hay chỉ vì sự “thiếu kiến thức chính trị và sự thật” của cá nhân Đỗ Hoàng Điềm thì có lẽ đã có câu trả lởi chính xác nhất cho mỗi cá nhân chúng ta. Và chân dung đích thực của Việt Tân như thế nào, họ là ai, đang đang vai trò gì trong công cuộc đấu tranh chung của toàn dân hôm nay.
No comments:
Post a Comment