Monday, June 30, 2014

Nhận định về bài báo “Khi nào Trung Quốc Tân Công Viêt Nam?”

Nhận định về bài báo “Khi nào Trung Quốc Tân Công Viêt Nam?”

Nhận  định về bài báo  “Khi nào Trung Quốc Tân Công Viêt Nam?”được đăng trên trang nhà của Đài Á Châu Tư Do http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/when-china%20attack-vn-ml-05192011130133.html)

 Kẻ Ăn Cắp Tố Cáo Thằng Ăn Cướp



Hiện nay, bọn nhà nước Việt Nam đang tung ra luận điệu “loanh quanh” được xem như chứ không phải chính thức để “gián tiếp xin lỗi” quần chúng về sự sai lầm “đường lối chỉ đạo” trong quá khứ đã để mất một phần Trường Sa với lý do “… vì lợi ích lớn…, chúng ta không nói rõ… ”, phần còn lại của quần đảo này đang bị xâm phạm chủ quyền nghiêm trọng. (Riêng Hoàng Sa, Trung Quốc đã chiếm năm 1974 do quân lực Việt Nam Cộng Hòa không giữ được). Đồng thời, chúng vẫn tiếp tục luận điệu cũ rích đã từng lừa bịp quần chúng là kêu gọi toàn dân “đoàn kết” với Đảng chống ngoại xâm giành lại những phần đất ông cha để lại như lời “Hồ Chủ Tịch” đã nói: “Các vua Hùng đã có công dựng nước - Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước…”. Vì vậy, toàn dân Việt Nam hãy một lòng “đồng tâm hiệp lực” với Đảng để xây dựng và phát triển đất nước nhằm có thể lấy lại được “cục đất linh thiêng” v.v… Và thế là DÂN CHỦ, PHÁP TRỊ, DÂN QUYỂN, NHÂN QUYỀN - những giá trị cấp thiết và nền tảng của con người lại phải bị “hy sinh” vì “tổ quốc”, “dân tộc” y như các thế hệ trước đã phải hy sinh nhân quyền và dân quyền, thậm chí cả tính mạng của họ cho cái tổ quốc “Xã Hội Chủ Nghĩa đểu” mà Hồ Chí Minh và đảng CSVN từng kêu gọi.

Đầu tiên, chúng ta phải khẳng định sự ngu muội của các nhóm chống cộng, chúng đã “trực tiếp” giúp cho bọn nhà nước Việt Nam một cách tích cực, qua các cuộc phỏng vấn với những nội dung tương tự như bài phỏng vấn trên. Vì sao tôi khẳng định như vậy? Hiện nay, chính quyền cộng sản Việt Nam bằng mọi thủ đoạn để “che mắt” quần chúng trước làn sóng thức tỉnh của người dân Trung Đông về giá trị dân chủ và nhân quyền đang ngày càng tràn dâng mạnh mẽ mà kết quả đạt được hiện nay: tại Ai Cập, Tu-Ne-Sia,… người dân đã đánh bại được nhà nước độc tài còn các quốc gia Yemen, Syria, Arab Seoud, Bahrain,... người dân đang bắt đầu nhận thức về “quyền lực” của chính mình, họ đứng lên đòi tự do, dân chủ khiến bọn nhà nước độc tài tại đây đang lúng túng và lung lay.
   
        Thay vì bỏ công sức ra trình bày những gì đang diễn ra của tiến trình dân chủ thế giới hoặc vạch trần những âm mưu mị dân của nhà cầm quyền trong nước cho người dân hiểu rõ để mở mang nhận thức về quyền công dân thì ngược lại, chúng lại ra sức làm những cuộc phỏng vấn với nội dung “Toàn vẹn lãnh thổ” để  xiển dương lòng yêu nước - chủ nghĩa quốc gia, dân tộc - một cách đần độn. Vì trên thực tế, minh triết chính trị đã chứng minh và phủ nhận giá trị của lòng yêu nước mà từ xưa đến nay chỉ là một con bài hữu hiệu để bọn nhà nước lợi dụng sức mạnh quần chúng phục vụ cho những quyền lợi kếch xù của chúng. Lịch sử nhân loại đã cho thấy qua việc Hitler đã lợi dụng Lòng yêu nước - Chủ Nghiã Quốc Gia Dân Tộc tạo ra  Đệ Nhị Thế Chiến khiên cho không biết bao nhiêu con  người phải hy sinh vô nghiã trong cuộc chiến này. Hay muôn vàn cuộc chiến vô nghiã khác suốt bề dầy lịch sử loài người.

Giả định, nếu có một cuộc chiến xảy ra giữa Việt Nam và Trung Quốc như năm 1979 thì số phận người dân sẽ ra sao? Một lần nữa, thanh niên Việt Nam vì Lòng Yêu Nước, sẵn sàng hy sinh tính mạng để giành lại “cục đất”, một phần lãnh thổ “thiêng liêng”, cho Đảng. Và nếu trong “viễn cảnh tốt nhất”, cũng giả định, là “Quân Đội Nhân Dân” chiếm lại được “cục đất” này cho Đảng (một điều có thể nói là không thể trong hoàn cảnh hiện tại) thì lấy gì bảo đảm Đảng sẽ không tiếp tục độc tài, sai trái: BẮT BỚ, ĐÀN ÁP người dân nữa sau khi họ đã phục vụ, cống hiến hết mình cho Đảng? Và lấy gì bảo đảm Đảng sẽ không một lần nữa vì quyền lợi riêng mà phản bội dân tộc, độc tài bán - nhượng một phần lãnh thổ nữa của nhân dân Việt Nam cho Trung Quốc như Hồ Chí Minh và Đảng đã từng làm?

( Công hàm “bán nước” mà ông Phạm Văn Đồng đã thay mặt Đảng ký vào năm 1958 . Dù là trường hợp nào sẽ xảy ra, người thua thiệt hay phải chết cũng vẫn là người dân Việt Nam ngu đần còn kẻ được phần lợi luôn là Đảng cùng với đồng bọn của chúng.
Những trò tráo trở, lừa bịp cũ rích đó đã lộ rõ qua cung cách và hàm ý của tên cựu tổng lãnh sự tại Quảng Châu, Dương Danh Dy, khi trả lời phỏng vấn về vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa trên đài RFA. Tên phỉ này cũng chỉ tìm mọi cách bảo vệ, bào chữa cho bọn nhà nước Việt Nam. Đảng có sai lầm trong quá khứ nhưng đây là “đường lối” mong muốn đạt được “Mục Đích Lớn”… Hãy tha thứ cho Đảng vì Đảng có lý do chính đáng, tất cả dù là sai lầm cũng chỉ vì dân vì nước mà thôi. Bây giờ, Đảng “xin lỗi”, dù là xin lỗi gian manh, Đảng đang khắc phục và cũng tốt hơn rồi. Và chúng ta, những người dân khờ khạo, hãy tiếp tục tin tưởng vào sự lãnh đạo anh minh của Đảng đi. Ngoàì ra, tên bịp bợm này còn lên tiếng nói thay cho Đảng, kêu gọi người dân VN hãy hy vọng và trông chờ vào sự công minh của QUỐC TẾ, bạn bè  thế giới v.v… Dường như hắn đã cố tình quên miền Nam đã học được một bài học “xương máu” với người bạn Mỹ và tiếng nói lương tâm của bạn bè thế giới khi Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa như thế nào rồi. Không chỉ riêng Việt Nam mà Tây Tạng, Iraq, Afganistan v.v… đều cũng giống như vậy. Bị bỏ rơi, bị phản bội. Bị thua cuộc.

          Chúng ta đã thấy và đã hiểu quá rõ bản chất của bọn nhà nước cộng sản Việt Nam nói riêng và tất cả bọn nhà nước trên thế giới hiện nay nói chung. Chúng đang tiếp tục sử dụng chiêu bài “ái quốc”, “chủ nghĩa quốc gia” để đánh lạc hướng người dân đang có cơ hội được thức tỉnh về giá trị dân chủ, tự do, công bằng mà Trung Đông đang đòi hỏi. Bọn chống cộng thì tối dạ chỉ tiếp tay nuôi dưỡng và bảo vệ cho guồng máy độc tài Việt Nam thêm vững chắc cũng vì bị sa vào “mê trận” của chủ nghĩa ái quốc, chủ nghĩa quốc gia.

Chiêu bài Tổ Quốc - Tổ Cò của bọn cầm quyền mục đích nhắm đến chỉ làm ngu muội người dân, càng ngu muội càng tốt để triệt hạ nhận thức của họ về giá trị tự do, dân chủ; về nhân quyền, dân quyền khiến họ cam chịu, cúi đầu, thuần phục phục vụ cho quyền lợi của bọn chúng. Như vậy, người dân có khác gì những con tốt thí mạng trong những cuộc chơi tranh giành quyền lực của bọn nhà nước.

Thực tế hiện nay, có tới năm quốc gia gồm: Việt Nam, Đài Loan, Philipin, Malaysia, Trung Quốc đang tranh chấp chủ quyền trên quần đảo Trường Sa nhưng tại sao chỉ có Việt Nam là bị Trung Quốc đâm chìm tàu đánh cá, cấm ngư dân Việt Nam khai thác hải sản trong vùng lãnh hải của mình và v.v…? Tại sao những nước khác không bị Trung Quốc xâm phạm ngang ngược như vậy? Lịch sử thế giới cho thấy, những nước “yếu”, không có nội lực quốc gia, luôn bị lấn áp trong các cuộc tranh chấp như: Cuộc tranh chấp giữa Anh Quốc và Á Căn Đình trên quần đào Falkland, Anh Quốc mạnh hơn đã giành được “phần thắng”; cuộc tranh chấp giữa Nhật Bản và Nga trên quần đảo Kuril, đến hôm nay cũng chưa có giải pháp nào cho cả đôi bên; cuộc tranh chấp giữa Trung Quốc và Nhật Bản tại quần đảo Sekaku Islands,.… Những cuộc tranh chấp như vậy kéo dài hàng thế kỷ và có thể nhiều hơn nữa. Quốc Gia nào muốn giải quyết được tranh chấp và phần lợi thuộc về mình thì Quốc Gia đó phải là kẻ “mạnh”, là đất nước thực sự có nội lực. Tạo dựng nội lực Quốc Gia là một vấn đề nan giải và lâu dài, không thể thực hiện “chớp nhoáng” và chỉ nhờ vào lòng ái quốc ái quần xuông là có. Điều quan trọng nhất, quốc gia đó trước hết phải là quốc gia Dân Chủ. Vì được sống trong bầu khí xã hội tự do thật sự, năng lực của từng cá nhân con người được phát huy toàn bộ sẽ làm động lực chính thúc đẩy sự phát triển vững chắc cho quốc gia.

Việt Nam MẤT MỘT PHẦN LÃNH THỔ là do DÂN NGU, NHÀ NƯỚC HÈN, đất nước không có thực lực chỉ vì người dân kém cỏi không được tự do học hỏi và phát triển hết năng lực của chính mình để tạo nên một Việt Nam vững mạnh. Việt Nam cần học hỏi Singapore, Mã Lai, Nam Hàn, Đài Loan,v.v… đã biết cách xây dựng và phát huy nội lực quốc gia trong một thời gian ngắn.  Vì muốn giữ nước mình, dân mình không bị ngoại bang BỨC HIẾP, người dân phải KHÔN NGOAN, TÀI GIỎI cùng nhau đồng tâm hiệp lực chứ không ăn nhập gì đến LÒNG YÊU TỔ QUỐC TỔ CÒ hay phải THUẦN PHỤC NGHE LỆNH CHÍNH PHỦ mà có được NỘI LỰC. Nếu chỉ yêu nước, nghe lệnh Đảng mà tạo ra được nội lực và sức mạnh thì tại sao NGƯỜI DÂN ĐÃ TỪNG ÁI QUỐC, TUÂN PHỤC ĐẢNG và hiện nay cũng ĐANG TUÂN PHỤC, ÁI QUỐC nhưng lại để mất một phần lãnh thổ và phần khác tiếp tục đang bị đe dọa? Phải chăng vì yếu hèn mà bị bức hiếp? Chung quy lại, VIỆC CẤP THIẾT trước mắt, phải thay đổi nhận thức của người dân để có sự thay đổi về chính trị. Một nền chính trị công chính sẽ xây dựng nên một xã hội thật sự lấy DÂN CHỦ, PHÁP TRI làm nền tảng, tạo ra sức mạnh nội lực quốc gia. Như vậy, may ra Việt Nam mới có thể ngang hàng với Trung Quốc như các nước khác để chủ động giải quyết vấn đề tranh chấp lãnh hải, lãnh thổ mang tầm quốc tế hũu hiệu hơn.
  
Thiên Chương

Nói thẳng ra TQ trong hoàn cảnh hiện nay KHÔNG THỂ ĐỘNG BINH với ai  trừ khi bị KHIÊU KHÍCH. Bởi vì bất cứ sự bất ổn nào xảy ra trong khu vực đều ảnh hưởng nguy hiềm đến giao thương KINH TẾ với các quốc gia trong khu vực- nơi các THỊ TRƯỜNG TIÊU THỤ CÁC MĂT HÀNG RẺ của TQ cũng như những lực đầu tư. Đó là chưa kề áp suất ổn định thị trường lao động nội địa.

Vấn đề chỉ là VC quá hèn, nhưng lại gian manh nên phải bày thêm trò  NGOẠI XÂM, TỰ ÁI DÂN TỘC, ÁI QUỐC ÁI QUẦN để đánh lạc hướng đư luận về VẤN NẠN DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN trong nước. và ngay chính TQ cũng đang cần sự căng thẳng nho nhỏ  này để ổn định chính trị nội bộ với cùng một mục tiêu là đánh lạc hướng vấn nạn DÂN CHỦ VÀ NHÂN QUYỀN. Cứ nhìn Thái và Miến, Lào, Miên khi gặp ĐỐI KHÁNG CHÍNH TRỊ NỘI BỘ thì dấy binh cà quẹt đại khái với nhau  để  XIỂN DƯƠNG CHỦ NGHĨA QUỐC GIA đánh lạc hướng VẤN NẠN DÂN CHỦ NHÂN QUYỀN nội bộ, cũng chỉ vì  TẤT CẢ BỌN NHÀ NUO1C NÀY THỎA HIỆP CÙNG NHAU muốn bịt miệng đối lập bằng trò ái quốc mà thôi..
Nói ngắn gọn là trong hiện tình thế giới, HIÊN NAY NGOÀI hành động thao túng quân sự của  ĐẾ QUỐC MỸ và DO THÁI không có quốc gia nào có khả năng dấy binh mà không trả giá đắt. Ngay đến như Mỹ còn đang gặp đủ thú rắc rối huống gì TQ.

NKPTC

No comments:

Post a Comment